“Vì sao?”
Giang Mộ Yên sửng sốt. Đó là thể loại núi gì vậy, cư nhiên có thể giúp người ta rút ngắn khoảng cách nhiều như vậy.
“Đúng vậy, lão gia, vì sao a?”
Thanh Thư cùng Hồng Nguyệt cũng chăm chú lắng nghe, bởi vì đây dù sao cũng là chuyện đã xảy ra hơn mười năm trước, lúc đó Thanh Thư còn chưabắt đầu theo Bùi Vũ Khâm, cho nên hắn cũng hoàn toàn không biết chút gìvề chuyện này.
“Thanh Thư, Yên nhi cùng Hồng Nguyệt không rõ đó là vì haingười là nữ tử, chưa bao giờ đi quá xa nhà, nhưng ngươi theo ta lâu nhưvậy rồi, còn không quen thuộc với thương lộ của Bùi gia chúng ta sao?”
Bùi Vũ Khâm mang vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Thanh Thư khiến hắn đỏ mặt,xấu hổ cúi đầu. Mà Giang Mộ Yên lại nhịn không được lên tiếng thúc giục “Vũ Khâm, đợi lát nữa rồi nói Thanh Thư sau đi, chàng giải thích cho ta trước, chẳng lẽ núi Bạch Nham này có gì đặc biệt sao?”
“Đừng gấp, Yên nhi, lát nữa xe ngựa dừng lại rồi ta sẽ nói cho nàng, giờ thời gian cũng không còn sớm nữa.”
Bùi Vũ Khâm biết nếu hôm nay không giải đáp cho Yên nhi thắc mắc nàythì nàng sẽ không ngừng tò mò, vừa vặn hắn cũng không muốn nàng nhàmchấn nên cũng định nói một ít chuyện thú vị năm xưa cho nàng nghe đểgiảm bớt sự mệt mỏi, phiền muộn vì phải ngồi xe liên tục.
Có điều chuyện về núi Bạch Nham cũng không phải một hai câu là có thể nói xong, hắn phải mang bản đồ ra cho nàng xem thì mới có thể hiểuđược. Mà trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609514/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.