Edit: Ring.
Mà một phần thuốc hôm qua Bùi Vũ Khâm hít phải đã sớm hết tác dụngsau một giấc ngủ ngon, giờ hắn đã khôi phục hoàn toàn sức lực, đang vươn hai tay ôm eo Giang Mộ Yên, để nàng không bị ngã xuống. Nhìn thấy ánhmắt còn chưa hoàn toàn tỉnh táo của kiều thê, trong lòng hắn lại dânglên tình yêu mãnh liệt.
“Yên nhi, chào buổi sáng!”
“Vũ Khâm, chào buổi sáng!”
Giang Mộ Yên theo bản năng nói lời chào với Bùi Vũ Khâm, sau đó mớitừ từ thanh tỉnh lại, nhất thời liền nhớ đến cảnh tượng hôm qua. Lúcnày, trên gương mặt kiều diễm tuyệt mĩ đó tựa như nổi lên một đóa hoa đỏ động lòng người, sắc đỏ lập tức lan ra khắp khuôn mặt.
Dung nhan xinh đẹp không sao tả xiết kia khiến Bùi Vũ Khâm nhìn mãi không chán.
“Yên nhi, nàng thật đẹp!”
Giang Mộ Yên cũng không đáp lời, dứt khoát vùi đầu vào khuôn ngựctrắng như bạch ngọc của Bùi Vũ Khâm, đồng thời cũng đưa tay đánh nhẹ hắn một chút.
Động tác này động đến phần thắt lưng đã mệt nhọc một buổi tối khiếnGiang Mộ Yên nhất thời nhịn không được hít mạnh một hơi. Mà ngay sau đó, nàng liền phát hiện ở phần eo mình có một đôi bàn tay ấm áp đang nhẹnhàng xoa bóp, lực đạo không mạnh không yếu mà vừa đúng.
“Yên nhi, thắt lưng phải không? Hôm qua vất vả Yên nhi của ta rồi, bất quá ta rất vui vẻ, từ lúc chào đời đến giờ đó là lần đầu tiênta cảm thấy vui như vậy. Yên nhi, cảm ơn nàng!”
Nghe lời nói chân thành của Bùi Vũ Khâm, Giang Mộ Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609509/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.