Edit: Ring.
“Yên nhi, nàng còn buồn ngủ sao?”
Bùi Vũ Khâm kinh ngạc nhìn Giang Mộ Yên. Hắn nghĩ Yên nhi vừa tỉnhngủ, lại tắm qua một lần mới dùng cơm, như thế nào cũng không nên cònthấy buồn ngủ mà hẳn là nên đề nghị cùng hắn đi tản bộ mới đúng, khôngngờ nàng lại nói còn muốn ngủ. Chuyện này khiến Bùi Vũ Khâm cảm thấy bất ngờ.
“Vũ Khâm, chàng không muốn ngủ sao? Nếu vậy thì ta cũng không ngủ, chúng ta tản bộ đi!”
Giang Mộ Yên thấy Bùi Vũ Khâm kinh ngạc như vậy thì bản thân cũng cảm thấy ngượng ngùng. Nàng cũng không biết vì sao, chỉ là đột nhiên rấtmuốn ngủ. Suy nghĩ một lúc thì nàng cho rằng có thể hôm qua chủ độngthật sự quá mệt mỏi cho nên mình hôm nay mới rã rời như vậy.
Mà Bùi Vũ Khâm tuy nghe được Yên nhi đề nghị đi tản bộ như ý muốnnhưng cũng biết đó là nàng sau khi thấy vẻ kinh ngạc của hắn mới đổi ýlại. Hiển nhiên trong ý nguyện chân chính của nàng, ngủ mới là lựa chọnđầu tiên.
Thân là trượng phu, đêm tân hôn khiến thê tử mệt nhọc cả một buổi tối đã là chuyện rất thất trách, giờ kiều thê mệt mỏi, muốn ngủ, người làmtrượng phu như hắn sao có thể để một mình thê tử giường đơn chăn lạnhchứ?
Nhất thời, Bùi Vũ Khâm lắc đầu hòa nhã nói “Thật ra ta cũngrất muốn ngủ, chỉ là ngại biểu hiện ra thôi. Có thể là trước đây luônquá bận rộn, giờ thừa dịp tân hôn nghỉ ngơi không có việc gì làm thìchứng làm biếng lập tức phác tác. Có điều chúng ta vừa ăn no,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609510/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.