Edit: Ring.
Có điều đối với những hạ nhân này, giải thích cũng không phải là cách hay, vì có thể càng giải thích sẽ càng phiền toái, cứ để bọn họ giữ im lặng thật ra cũng không tệ.
Vì vậy, Bùi Vũ Khâm cũng không nói gì nữa, chỉ phất phất tay để bọn họ lui ra ngoài.
Hồng Nguyệt sau khi đưa những nha hoàn kia đi ra thì cũng không lập tức trở lại mà im lặng đứng canh ngoài cửa.
Tâm tư của lão gia đối với tiểu thư thì nàng không lo lắng, nhưng tâm tư của tiểu thư với lão gia, nàng cũng đã mơ hồ cảm giác được chút gì đó, chỉ là chưa thể thật sự khẳng định thôi.
Dù sao chuyện như vậy nếu bị truyền ra ngoài, tiểu thư về sau không thể ngẩng mặt lên không nói, danh dự của lão gia cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Tiểu thư từ nhỏ đã được sách vở hun đúc mà lớn lên, những chuyện liên quan đến lễ nghĩa liêm sỉ, hẳn là không cần thân làm nha hoàn như nàng nói gì. Nếu trong lòng nàng còn nghĩ được như vậy, tin chắc chính tiểu thư nhất định cũng có thể khắc chế để bản thân không phạm phải sai lầm.
Nàng ngoại trừ im lặng đứng một bên quan sát, thỉnh thoảng vào lúc mấu chốt lại nhắc nhở tiểu thư thì cũng không thể nói rõ ràng với tiểu thư điều gì.
Ba năm nay, cuộc sống của tiểu thư ở Bùi gia như thế nào, nàng làm nha hoàn bên người sao có thể không rõ ràng?
Nếu nói tiểu thư vụng trộm với ai bên ngoài, đó tuyệt đối là chuyện vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609331/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.