Edit: Ring.
Cũng may thân thể Giang Mộ Yên còn chưa có được bao nhiêu sức nên cũng không nói nhanh, Bùi Vũ Khâm lại có tài năng thiên phú vừa nghe qua liền nhớ, cho nên khi nàng nói xong, hắn cũng đã ghi lại tất cả tên thuốc vào đầu.
Bùi Vũ Khâm nhanh chóng quay lại phân phó “Hồng Nguyệt, ngươi lập tức kêu Vương đại phu cùng Phạm đại phu vào đây.”
“Dạ, lão gia!”
Hồng Nguyệt vội vàng đi về phía cửa, chỉ lát sau, Phạm đại phu cùng Vương đại phu đã nhanh chóng bước vào. Vừa thấy Giang Mộ Yên trên giường hình như vẫn còn hôn mê, trong lòng bọn họ liền nóng như lửa đốt.
Lâm đại phu không phải đã khẳng định ngâm nước thuốc có thể khiến thiếu phu nhân tỉnh lại sao?
Nếu không hoàn toàn thanh tỉnh được thì cũng phải khôi phục chút ý thức chứ, thế quái nào mà thiếu phu nhân vẫn hôn mê bất tỉnh, ý thức mơ hồ như trước?
Bùi Vũ Khâm lại không trách cứ gì bọn họ mà nhanh chóng đọc ra một loạt tên thuốc, chính là những vị thuốc Giang Mộ Yên vừa nói ban nãy.
“Không biết những vị thuốc này có thể hạ sốt hay không?”
Sau khi đọc xong, Bùi Vũ Khâm lập tức hỏi.
Mà hai người Phạm đại phu cùng Vương đại phu đầu tiên là trầm ngâm, tựa như đang suy nghĩ, không lâu sau lại đồng loạt vỗ đùi, vẻ vui mừng cũng dâng lên trên gương mặt hai người.
“Khởi bẩm lão gia, đây quả thật là phương thuốc trời ban hiếm thấy a. Chỉ trách chúng lão hủ quá nông cạn, vậy mà chưa từng nghĩ đến phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609330/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.