Minh Sâm dẫn theo Bạch tiên sinh, thị nữ Thanh Mai vàmấy hộ vệ, thời gian ở lại vùng Hoa Dung khẳng định không ngắn, hiểnnhiên đã lập nên một thân phận giả không chê vào đâu được, qua lại quenmặt với hàng xóm.
Tạ Doãn vô cùng cố ý xem nhẹ người “huynh đệ” này, đừng nói Minh Sâm chỉ mang theo một đám người vô cớ ở lại nơi được Bắc triều cai trị, dù hắn khoác thêm một tấm da dê đi ăn cỏ, Tạ Doãn đại khái cũng địnhlàm như không thấy, giả vờ như chuyện này không hề có chút kỳ lạ nào.
Nhưng chuyện đến nước này, hắn không thể không nương nhờ sức mạnh của Minh Sâm.
Minh Sâm đối đãi với hắn đúng là không còn gì để nói.
Vị Bạch tiên sinh kia trừ bản lĩnh lớn ra, còn có một đôi taythần kỳ, có thể biến nam thành nữ, biến già thành trẻ, ông thành thạo vẽ mặt Tạ Doãn giống y hệt một hộ vệ trong phòng, chỉ cần không để haigương mặt cạnh nhau tỉ mỉ so sánh thì hầu như không nhìn ra sơ hở.
Tạ Doãn dùng gương mặt này ra ngoài, bách tính sống chung quanhđều chào hỏi hắn, giống như hắn đã sống ở đây năm trăm năm vậy, rất tựnhiên, không dễ bứt dây động rừng.
Thấy bên này đã xong xuôi, Minh Sâm liền ôn hòa nói với hộ vệ kia:
- Vất vả rồi, Giáp Thìn, ngươi lo công việc trước đi, hôm nay không được ra ngoài.
“Giáp Thìn” trầm mặc thi lễ vái, lặng lẽ rời đi.
Tạ Doãn thầm thở dài, hắn biết những hộ vệ này ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225392/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.