🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngọc Lương Thôn là một thôn rất nhỏ, sống trong thôn phần lớn là những người tuổi đã cao, người trẻ tuổi không nhiều, nên mỗi năm đến mùa thu hoạch, đều có Tiên Quân tới từ Tử Sinh Đỉnh giúp đỡ.

Chuyện uỷ thác này không liên quan tới việc tu đạo, đặt trên tiên môn khác tuyệt đối không có người nhận, nhưng Tiết Chính Ung cùng với đại ca của ông dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, từ nhỏ đã suốt ngày vất vả, nghe nói ăn cơm mọi nhà để lớn, nên đối với thỉnh cầu này của nhà nông, ông không những chẳng cự tuyệt nổi, còn mỗi lần nhận được uỷ thác, đều phái đệ tử đi làm.

Thôn kia cách Tử Sinh Đỉnh không xa, không gần, chỉ là đi bộ thì phiền, ngồi xe ngựa thì làm cao quá.

Nên Tiết Chính Ung chuẩn bị cho họ hai con ngựa, Sở Vãn Ninh xuống sơn môn trước, thấy Mặc Nhiên đứng dưới một gốc phong cao to, giờ đã là cuối thu, tầng tầng lớp lớp nhuộm màu, lá phong đỏ rực, gió thổi qua, lá cây nhỏ bé xào xạc rực rỡ như gấm, như cá chép đỏ tung tăng bơi lội.

Trong tay Mặc Nhiên giữ cương một con ngựa đen, mà con ngựa trắng khác lại thân mật cọ cọ lên mặt hắn, hắn đang cầm một ngọn cỏ hoa linh lăng đùa tụi nó, nghe thấy tiếng bước chân, hắn quay đầu, đúng lúc vài lá phong đỏ bay xuống, Mặc Nhiên giữa hoa lá ngửa đầu cười.

"Sư tôn."

Bước chân Sở Vãn Ninh hơi ngừng lại, cuối cùng dừng trên mấy bậc thang.

Ánh mặt trời chiếu qua khe hở của lá, thấm vào rêu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655325/chuong-135.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.