Buổi tối của hôm đấy ai cũng ở bên cạnh Hân Nghiên làm cô có cảm giác ấm lòng hơn. Hân Nghiên yên tâm mà có thể ngủ. Ba mẹ cô cũng yên tâm được phần nào. Khi đó họ nhìn thấy Hân Nghiên như vậy thì họ đã rất sợ. Thật may là bây giờ cô đã ổn hơn, họ cũng yên lòng.
Còn Trạch Dương thì không thể ngủ được. Anh vẫn cần tìm ra kẻ chỉ mưu. Hơn nữa Sở Tiêu cũng muốn giúp đỡ anh một tay nên buổi tối cả hai người và cả Thiệu Huy cùng ở một phòng để nói về các điểm mấu chốt trong sự việc lần này.
- Trong lời khai của mấy tên đó đều nói là họ thấy Hân Hân xinh xắn nên muốn làm chuyện đồi bại với cậu ấy. - Thiệu Huy lên tiếng.
- Không đúng, nếu chỉ là như vậy thì tại sao bên phía ba tôi không thể tìm ra ngay được. Camera quay hành trình của những tuyến đường bọn họ đi qua đều được xóa bỏ kĩ càng. Không phải chỉ là một việc đơn thuần. - Trạch Dương siết chặt tay nói.
- Vậy cậu nghĩ ai có khả năng làm chuyện này?
- Hiện tại chưa nghĩ ra ai. Vẫn cần để Hân Nhi bình ổn tâm lý lại rồi hỏi chuyện sau.
...
Mấy ngày hôm sau, ba mẹ Hân Nghiên đưa cô về nhà để chăm sóc cho cô tốt hơn. Trạch Dương lại có ít thời gian ở bên cô hơn nữa. Anh đi làm ở thành phố này, rồi tối lại về thành phố kia để có thể gặp Hân Nghiên. Tuy hơi bất tiện một chút nhưng để được ở gần Hân Nghiên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978102/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.