Hân Nghiên tỉnh dậy thì nhìn thấy ba gã "khổng lồ" đó. Cô cũng rất sợ, tuy cô không nghĩ đến trường hợp kia nhưng nhìn thấy khuôn mặt của họ cũng khiến cô sợ.
- Mấy... mấy người là ai vậy? Thả tôi ra đi mà.
- Em gái, ngoan ngoãn còn được đãi ngộ tốt.
Một tên ngồi xổm xuống vỗ vỗ khuôn mặt của Hân Nghiên. Nụ cười của hắn làm Hân Nghiên còn sợ hơn. Cô không biết gì hết, chỉ có đứng đợi lấy vé rồi liền không biết gì nữa. Trạch Dương của cô đâu rồi? Cô rất sợ, muốn nhìn thấy Trạch Dương thôi.
Nhưng suy nghĩ của Hân Nghiên bị gián đoạn ngay lập tức bởi bàn tay ghê tởm của ba tên kia. Còn chưa gì đã bị chúng xé bỏ chiếc váy đang mặc trên người. Làn da trắng hồng của cô khiến chúng còn mê mệt. Bình thường làm việc toàn là với những cô gái đã qua "bài bản", nhưng còn Hân Nghiên nhìn là cũng đoán ra được con gái nhà lành. Vậy mà mụ già kia cũng ác thật đấy. Chỉ là như vậy thì càng có lợi cho chúng.
- Con bé này tươi ngon như vậy, tao muốn làm nó trước.
- Mày khôn thế, tao cũng muốn.
- Hai cái thằng này, ai làm trước thì hai đứa chúng mày có quyền lên tiếng à?
Tên mặt sẹo đi lên vỗ đầu hai tên kia. Vì hắn là đại ca nên hai gã kia không dám nói gì. Ngồi xuống nhìn cơ thể của Hân Nghiên sau lớp vải mỏng bị xé đó càng làm cơn thèm thuồng của cả ba tăng cao.
Bọn chúng còn vứt bỏ chiếc váy rách sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978101/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.