Phía trên mặt đất. Hoàng Dương và Lâm Hiểu Văn ở trên, hoảng loạn không biết làm thế nào. Sau một lúc suy nghĩ, Hoàng Dương đã dùng chúa tể giọng hét của mình để xem Lạc Đào và Thượng Tân Phong có ổn không:
- Thượng Tân Phong!? Lạc Đào!? Hai người còn sống không? Này! Hai người có nghe tôi nói không? Có nghe thì làm ơn trả lời lại tôi đi. Thượng Tân Phong!? Lạc Đào!?
Bên dưới. Do tiếng vọng quá lớn, đã đánh thức được Thượng Tân Phong. Anh tỉnh dậy, mở mắt ra rồi quay qua nhìn Lạc Đào xem cô đã tỉnh chưa. Nhưng cố vẫn nằm im, Thượng Tân Phong đỡ cô ngồi dậy rồi hét lớn lên, kêu gọi Lâm Hiểu Văn và Hoàng Dương:
- Tôi ở đây! Hai người xuống đây đi. Lạc Đào.. Cô ấy có vẻ không ổn rồi!?
Nghe thấy lời hồi đáp của anh. Lâm Hiểu Văn và Hoàng Dương tranh thủ tìm kiếm có lối đi khác không. Tìm kiếm xung quanh, Lâm Hiểu Văn đi xa dần trong lòng nghĩ:" Nếu là Cổ Mộ chắc chằn sẽ có đường vào khác".
Bổng Lâm Hiểu Văn nhìn thấy một miệng hang lớn ở phía xa thì vội kêu Hoàng Dương:
- Dương Óc Chó!? Ở đằng kia có một cái hang lớn kìa. Chúng ta qua đó xem thử!
Hoàng Dương nghe nói có lối vào, thì quên cả biệt danh mới Lâm Hiểu Văn đặt cho. Anh ta chạy lại rồi đi tới. Nhìn vào trong, là một bậc cầu thang dài không thấy đáy.
Lâm Hiểu Văn không chần chừ mà xách theo đống đồ đi vào. Hoàng Dương đi theo. Vào trong, khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861157/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.