Thứ 2 đầu tuần, bầu trời âm u, mây mù như tấm vải gấm trắng đục bao trùm cả thế gian. Sau trận giông gió cuồng phong, phân nửa lớp lá cây trong sân trường rơi rụng hết, cơn mưa lớn rào rào trút xuống. Ngồi trong lớp học, giáo viên trên bục giảng vẫn miệt mài với công việc của mình. Ở phía dưới, tôi dám cá cả lớp không có nổi một nửa sinh viên chăm chú nghe giảng. Cái Hà ngồi bên tôi ngáp dài ngáp ngắn, thỉnh thoảng cậu ấy nằm gục xuống bàn, khi thì chống tay lên cằm, dáng vẻ mỏi mệt như mong chờ buổi học kết thúc. Tôi cũng vậy. Tôi chỉ muốn mau chóng được về nhà, thời tiết như thế này, được nằm trong chăn và ngủ một giấc đến chiều tối thì… thích thật sự! 
Tôi vờ chú ý nghe giảng, thỉnh thoảng cũng viết một vài đề mục lên quyển vở trước mặt, đang loay hoay thì Hà ngồi bên tôi gợi chuyện: 
— Hôm trước tớ nghe thấy mấy đứa lớp mình nói cậu với cả Thành đang tán tỉnh nhau đấy! 
Tôi nghe vậy lập tức ngồi thẳng người, chuyện tình cảm giữa tôi và Thành, chúng tôi thống nhất là giữ kín, không muốn cho người khác biết. Ở trên lớp, tôi và cậu ấy cũng không hề có bất kỳ điều gì khác thường, tại sao mọi người lại đồn đoán như thế nhỉ? Suy nghĩ một lát, tôi hỏi Hà: 
— Là ai nói vậy? Mà họ nói những gì? Cậu biết không? 
— Từ dạo nhóm lớp mình tổ chức đi Camping ở Hòa Bình, có người nói nửa đêm thấy cậu và Thành đi vào rừng cây tâm sự. Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572527/chuong-13.html