Vốn dĩ Lý Dật Dương vẫn có chút hoài nghi, đêm đó rốt cuộc có phải là giấc mộng của mình hay không.
Anh hỏi ông bà của mình đêm hôm qua mình đã trở về nhà như thế nào.
Ông bà đều nói anh đã trở về từ rất sớm, tựa hồ là quá mệt mỏi, vừa trở về liền lên lầu ngủ một giấc, ngay cả tắm rửa cũng không tắm.
Điều này phù hợp với ký ức cuối cùng của anh.
Vấn đề duy nhất là thời gian, anh đã đi bộ trong núi một thời gian dài trước khi tìm thấy cậu ấy, không nên "rất sớm" trở lại.
Cho nên, kỳ thật vẫn là mình đang nằm mơ sao?
Đã mơ một giấc mơ rằng người bạn thời thơ ấu của mình trở thành thần núi...
Lý Dật Dương càng ngày càng hoài nghi mình, thiếu chút nữa sẽ mất đi lòng tin, thừa nhận đó là ảo tưởng.
...... Cho đến khi anh vô tình phát hiện ra một điều.
Sau "giấc mơ đó", anh luôn vô thức gảy mặt dây chuyền của mình, đó là món quà mà đứa trẻ đã tặng anh khi họ chia tay.
Anh không biết trong mộng kia, có phải mặt dây chuyền này giúp mình tìm được cậu ấy hay không, chỉ là khi muốn buông tha nghĩ đến nó, khát vọng nó lại mang đến cho anh một ít tin tưởng.
Mấy ngày đầu tiên, anh vì phiền não cùng chuẩn bị trở về trường học, vẫn chưa từng ra cửa.
Dù sao bài tập về nhà cũng không ít, anh còn phải làm cho xong, thuận tiện đem đáp án gửi đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-son/2566866/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.