Mấy năm trước đó, Ôn Noãn chưa từng tính toán đến chuyện kết hôn sinh con, cho nên cũng không nghĩ sâu xa, nhưng từ sau khi có ý định sinh con, cô bỗng nhiên liền bắt đầu nổi lên lo lắng.
Cô có thể không thể sinh con hay không?
Lần trước đó, có phải sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh con của cô hay không? Cho cùng thì các loại phương tiện truyền thông đều nói,phải đi bệnh viện chính quy.
Có đôi khi cô lại cảm thấy, chắc sẽ không xui xẻo như vậy đâu. Có người sảy thai rất nhiều lần, vẫn có thể sinh con.
Nhưng mà, ngộ nhỡ? Ngộ nhỡ cô lại là người bất hạnh xui xẻo đó thì sao?
Suy nghĩ này ngay từ khi bắt đầu nảy sinh, đã không thể đè xuống. Ôn Noãn sắp bị suy đoán của mình bức đến phát điên rồi.
Hướng Đồ Nam kéo cô ra khỏi lồng ngực mình một chút, biểu cảm đáng thương của Ôn Noãn khiến người ta đau lòng.
"Nghĩ cái gì đấy, sao có thể không thể sinh con." Anh hôn lên trán cô.
Bệnh viện tư nhân rất ít người, hành lang cực kỳ tĩnh mịch.
Ôn Noãn cắn môi không nói, trong mắt đã lấp lánh vô số ánh sao.
Tay anh lướt qua giữa mày của cô, vuốt ve dái tai đang mang khuyên tai của cô: "Nếu mà thật sự không thể, chị dâu đã có em bé rồi, chúng ta sẽ không có áp lực gì cả. Hai chúng ta, còn càng ung dung tự tại hơn, hoặc là nhận nuôi một đứa là được rồi."
Ôn Noãn lại càng buồn hơn.
Nhưng nghĩ đến Hướng Đông Dương đầu gối tay ấp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/1159130/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.