Tháng Ba vẫn có tuyết xuân.
Ôn Uyển ngồi bên cửa sổ quán cà phê, ngẩn người nhìn tuyết bay lả tả ở bên ngoài.
Đây có lẽ là trận tuyết cuối cùng sau Tết nhỉ.
Điện thoại đặt ngay trên bàn bên phải, cô đặt xuống lại cầm lên, cầm lên lại đặt xuống, sau khi lặp đi lặp lại như thế vài lần, cô vẫn là cầm lấy điện thoại lên trong tay.
Dãy số kia đã ghi sẵn trong đầu, không cần mở danh bạ, cô nhấn từng chữ số một.
Nhạc chờ bên trong vang lên, hồi lâu vẫn không có người nhận.
Mãi cho đến khi tự động tắt.
Đang bận?
Hay chỉ là, không muốn nhận?
Ôn Uyển không biết chắc là đáp án nào, nhưng cô rất rõ ràng rằng, cô đã không có thêm dũng khí một lần nữa.
Cho nên, cứ như vậy đi.
Cô uống nốt chút cà phê cuối cùng, thanh toán, khi ra đến cửa, gió lạnh cuốn theo bông tuyết phả vào khuôn mặt cô.
Cô kéo mũ áo lông vũ trùm kín đầu, bật ô, một tay cầm cán ô, một tay nhét vào túi, chậm rãi đi vào trong gió tuyết.
Đi về phía trước được vài bước, cô ngẩng đầu, cuối cùng liếc nhìn tòa nhà cao tầng sừng sững đang lặng lẽ đứng trong trời tuyết bay.
Cao thật đấy!
Là khoảng cách cô vĩnh viễn cũng chạm không tới.
Cô cúi đầu, chậm rãi đi về phía trước dọc theo con đường này.
Chưa đặt vé máy bay, cũng chưa đặt khách sạn, biện pháp chính xác nhất với cô lúc này là trước khi đêm đến tính toán xong chuyện chỗ ở, nhưng lúc này, cô một chút cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/1159131/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.