[ Một lần chạm mắt, lòng xao xuyến
Sao khúc tỳ bà lại đảo điên?
Thế tục điên cuồng câu thành kiến
Xuất thân bất xứng, hóa vô duyên. ]
Trên chiếc thuyền nhỏ xa hoa lộng lẫy, một khúc tỳ bà du dương say đắm lòng người được cất lên. Ca nữ có giọng hát trong trẻo, đôi tay thon dài trắng nõn, dung nhan được che dấu đằng sau tấm rèm mờ ảo được kết bằng vô số hạt ngọc mắc tiền. Trên con sông là vô số con thuyền nhỏ khác, bên trong chở các khách nhân nam điềm tĩnh và đẹp đẽ, ánh mắt đều dán chặt vào con thuyền xa hoa đang được bao vây ở giữa.
Chưa từng có vị khách nhân nào được một lần diện kiến dung nhan bí ẩn đó, cũng chẳng được mấy người có phước ngồi cùng một chỗ với nàng. Cũng phải thôi, thân là kim bài của Vọng Nguyệt thanh lâu, tú bà sẽ không ngu ngốc đến mức tự tay phá hủy cơ hội kinh doanh trời ban này.
Dưới sắc thu, đàn ngựa uống nước bên ánh hoàng hôn, làn gió bay lên khắp trời cuốn theo lá khô và bụi cát. Gió mạnh lùa vào ô cửa sổ, Thiên Tâm rùng mình hắt hơi một cái, lầm bầm: “ Anh Hiệp sao lâu trở về vậy, câu cá cũng không tốn nhiều thời gian đến thế chứ.”
Vừa nhắc người liền gặp người, Nghĩa Hiệp không những mang một rổ đầy cá về, còn mang theo một nữ tử toàn thân ướt sũng.
Thiên Tâm chỉ nhìn nữ tử kia một lát, khách sáo chào hỏi: “ Cô nương trước nên vào căn nhà nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-luu-trong-tam-thuyen-luu-tren-nuoc/3491819/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.