3.
“Thật xin lỗi, Nhất Ngưng.”
Sau khi bảo vệ giải tán mọi người, tại chỗ chỉ còn lại ba người chúng tôi.
Tống Minh Châu thấy sắc mặt tôi tái nhợt, thở dài xin lỗi.
“Anh sẽ giúp em xử lý tốt, tâm tình em quá kích động về nhà trước đi, anh đưa Thời Nguyệt về.”
Thấy tôi không đáp, hắn cũng không nói tiếp, mang theo Triệu Thời Nguyệt rời đi.
Tôi cũng không thèm để ý hắn qua loa an ủi, càng không coi lời của hắn ra gì.
Từ khi hắn đứng về phía Triệu Thời Nguyệt, đáy lòng tôi đã đơn phương chia tay với hắn.
Sở dĩ không lập tức nói ra, bởi vì bây giờ tôi không có tâm trạng ứng phó với hắn.
Ba tôi đột nhiên qua đời khiến tôi không thể ngủ được, nhận được ảnh Triệu Thời Nguyệt gửi tới Tống Minh Châu ngủ say ở khách sạn.
Thừa dịp tôi còn chưa kịp phản ứng, Triệu Thời Nguyệt lại lập tức thu hồi về.
Tiếp theo cô ta gửi một tin nhắn tới.
"Nhất Ngưng, đêm nay chúng tôi lăn qua lăn lại cũng mệt rồi, nghỉ ngơi trước đây, cậu cũng nhớ nghỉ ngơi sớm một chút~"
Chúng tôi? Lăn qua lăn lại?
Những lời này nói không rõ ràng, cộng thêm ảnh chụp vừa rồi bị thu hồi về, ý tứ lại càng không thể rõ ràng hơn.
Bạn tốt của tôi đang ở với bạn trai tôi.
Tôi lập tức gửi tin nhắn chia tay cho Tống Minh Châu, coi như ném một đống rác rưởi.
4.
Ngày hôm sau còn rất sớm, tôi đến cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-toa-nang/2909353/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.