5.
Đúng là thời tiết chiều lòng người, cơn lạnh lẽo từ lòng bàn chân trực tiếp lan tràn đến đỉnh đầu của tôi.
Tôi nhớ năm lớp 11 cũng là ngày mùng ba, ba lái xe taxi đến họp phụ huynh, trên đường còn nhận chở một người khách.
Đến nơi mới biết được đó là Triệu Quân, là ba của Triệu Thời Nguyệt cùng lớp với tôi.
Ba tôi có chút thẹn thùng nhìn tôi, thử thăm dò xin lỗi.
"Thật xin lỗi Nhất Ngưng, ba làm con mất mặt rồi.”
Tôi còn nhớ rõ lúc ấy tôi hào phóng kéo tay ba lại, nói cho ông biết: "Ở trong lòng con, ba lợi hại nhất"
Nghe được những lời này, ông lộ ra vẻ an tâm cười.
Nhưng hiện tại, tôi thậm chí không thể đòi lại công đạo cho ông ấy.
6.
Tôi không biết đã đứng trước cửa sở cảnh sát bao lâu, cho đến khi một giọng nói lười biếng kéo lại suy nghĩ của tôi.
“Muốn tìm Triệu Quân báo thù?”
Tôi nghiêng đầu nhìn sang, Từ Thiếu Tân tản mạn tựa vào xe.
Thành thật mà nói, tôi cũng không quen biết anh ta.
Đối với Từ Thiếu Tân, tôi chỉ biết một điều anh ta là từng là nhân vật nổi tiếng trong trường học.
Công tử phóng đãng là biệt danh của anh ta.
Cho nên tôi không để ý tới Từ Thiếu Tân nữa, xoay người rời đi.
"Cô cho rằng," Từ Thiếu Tân ở phía sau không nhanh không chậm mở miệng, "Triệu Quân chỉ là muốn giấu diếm việc say rượu lái xe đơn giản như vậy?"
Tôi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-toa-nang/2909352/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.