Túm cái quần lại, đây là một hệ thống vô dụng méo giúp được gì ngoài việc dùng tuổi thọ để ép Vân Đào làm tình với người khác.
Hệ thống lại cảm thấy Vân Đào có thể ràng buộc với nó là ơn huệ to lớn trời ban, trên muôn vàn thế giới này sau khi chết có mấy ai có thể sống lại chứ?
Vân Đào cạn lời.
Cảm xúc của Vân Đào dao động quá lớn thu hút sự chú ý của Diệp Hào và những người khác. Ngay cả Kỷ Thâm cũng không nhịn được quay lại nhìn cô.
"Đào Đào, làm sao vậy?"
Vân Đào quay lại nhìn Diệp Hào, dáng vẻ hai mắt đẫm lệ tuyệt vọng muốn chết.
Trong lòng thì gầm lên: Diệp Hào, cứu mạng đi Diệp Hào ơiiii!
Ngoài miệng lại nói: "Tôi không sao, ven đường quá hoang tàn, nhất thời tôi thấy thương cảm."
Kỷ Hàm: "Cô bị bệnh à?"
Vân Đào không có tâm tư tranh cãi với Kỷ Hàm, lòng cô đã rối như tơ vò rồi.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. Cô có thể nói với Diệp Hào rằng 'Chúng ta làm tình đi' bởi vì lúc ấy cô mới xuyên đến đây, tâm tình tích tụ nên nhất thời xốc nổi. Bây giờ muốn cô nói lại với Diệp Hào có khác gì bắt cô tự sát đâu.
Con mẹ nó, tại sao lại ràng buộc với Hệ thống tình dục chứ?
【Ký chủ có thể chọn hủy ràng buộc.】 Âm thanh Hệ thống lạnh lùng như đã chết tám trăm mụ vợ.
[Tôi không hủy ràng buộc, giờ mắng chửi một chút cũng không được nữa hả?]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-danh-cho-nu-phu-thoi-mat-the/3598382/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.