Diệp Hào nhìn kính chiếu hậu thấy biểu tình đắc ý của Vân Đào thì nhịn không được nở nụ cười.
Đoạn đường này rất vội, buổi trưa không dừng xe hạ trại. Một đám bảy người ăn bánh quy uống sữa bò. Tay nghề nấu nướng của Vân Đào không có chỗ thể hiện.
Sau khi ăn bữa trưa đơn giản xong thì tiếp tục lên đường. Phía trước chính là khu an toàn thứ ba.
Vân Đào nhớ trong cốt truyện, Bạch Sư và Hỏa Chủng có một cuộc xung đột nghiêm trọng ở khu an toàn. Kết quả là em họ của nam chính Lệ Sính chết trong tay Sùng Minh. Kỷ Hàm vì giúp anh trai Kỷ Thâm thoát khốn mà bị xác sống cấp sáu cắn. Tuy rằng đã lập tức chặt đứt cánh tay, nhưng thi độc của xác sống cấp sáu quá mức bá đạo. Kỷ Hàm không thể đợi được Tô Bình Trắc trợ giúp đã xác sống hóa.
Đây chính là lý do tại sao Vân Đào coi Kỷ Hàm là người qua đường không quan trọng. Nguyên chủ và Kỷ Hàm lãnh hộp cơm là chuyện chân trước chân sau.
Sau cuộc xung đột này, Bạch Sư và Hỏa Chủng không chết không ngừng. Nhưng dù sao Hỏa Chủng cũng là đội nhân vật chính. Không những Bạch Sư không thể giết được họ mà còn luôn chịu tổn thất. Vì thế thủ đoạn của họ dần dần đi đến cực đoan. Rồi sau đó...
Sau này, đội Bạch Sư chết hết chỉ còn lại mình Sùng Minh. Để báo thù hắn đưa đến một đợt xác sống ùn ùn không dứt, giết chết toàn bộ hàng trăm ngàn người trong khu an toàn. Còn hắn thì bị Lệ Sính lấy đầu treo trước cửa khu an toàn để thị chúng.
Hạt dưa trong tay Vân Đào bỗng trở nên vô vị. Cô cũng không có tâm tư trêu chọc Kỷ Hàm nữa. Cô dựa vào cửa sổ xe nhìn cảnh sắc hoang tàn bên ngoài.
Cô phải tìm cách thay đổi số phận của Kỷ Hàm.
Ngay lúc Vân Đào đang suy nghĩ, một giọng nói không rõ nam nữ cứng ngắc đột nhiên xuất hiện trong đầu cô:
【Tuổi thọ của ký chủ còn 24 giờ 00 phút nữa. Xin ký chủ vui lòng bổ sung thời gian.】
Vân Đào: "???"
Tuy Vân Đào chưa từng gặp, nhưng cô cũng không hề hoảng sợ. Dù sao cô cũng có kinh nghiệm đọc tiểu thuyết mười năm.
[Hệ thống?] Vân Đào không chắc lắm thử gọi trong tâm trí.
【Tôi ở đây.】
Vân Đào hưng phấn, bàn tay vàng quả thực là trang bị tiêu chuẩn của người xuyên sách mà! Nhưng tuổi thọ còn lại là có ý gì?
【Nguyên chủ Vân Đào vốn dĩ sẽ chết sau 23 giờ 58 phút. Mặc dù cơ thể của cô ấy hiện đang thuộc sở hữu của ký chủ. Nhưng khi thời điểm chết đến, cơ thể vẫn sẽ bước vào quá trình phân hủy, và ký chủ cũng sẽ chết theo cơ thể.】
Vân Đào đã hiểu. Nếu cô muốn tiếp tục sống trong cơ thể của nguyên chủ thì cô phải tự kiếm lấy tuổi thọ của mình.
[Làm cách nào để bổ sung thời gian tuổi thọ của tôi?]
【Làm tình.】
[Hả? Tôi nhớ cuốn sách này không phải là H văn. Nó là một cuốn tiểu thuyết mạt thế nghiêm túc mà!]
【Ngay khi ký chủ xuyên qua đã làm những chuyện mà chỉ có trong H văn mới có thể làm. Big Data tất nhiên sẽ đề cử cô vào tổ tình dục của chúng tôi.】
Vân Đào cạn lời. Nếu biết như vậy thì cô và Diệp Hào rốt cuộc làm tình cái gì? Đáng lẽ cô nên trực tiếp cầm gậy gỗ chọt vào tang thi, nói không chừng cô sẽ được ràng buộc với một cái hệ thống phản công của nữ chủ.
[Vậy thì dù sao mày cũng phải cho chút trợ giúp chứ? Có trung tâm trao đổi đạo cụ không?]
【Không có, bản hệ thống chỉ biết báo giờ.】
Con mẹ nó!
【Ký chủ có thể lựa chọn cởi bỏ ràng buộc và trả lại thân thể cho nguyên chủ.】
[Còn tôi thì sao?]
【Đến từ đâu thì trở về nơi đó.】
Đây là bảo cô đi chết. Vân Đào có thể chọn sao?
【Nếu nhất định phải có trợ giúp đỡ thì cũng không phải là không thể.】
[Ồ?]
【Chỉ cần tuổi thọ không trở về 0, ký chủ sẽ không chết. Nhưng tay chân sẽ không thể trụ vững.】
Nghe không tệ, Vân Đào thở phào nhẹ nhõm.
[Vậy, mỗi lần làm tình sẽ cho bao nhiêu thời gian sống?]
【Ba ngày, 72 giờ.】
Tựa hồ biết Vân Đào muốn nói gì, hệ thống tiếp tục nói: 【Tôi là hệ thống tổ tình dục, cho cô ba ngày mới làm một lần đã là cực hạn rồi.】
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]