Edit: Lẩu
Ba mẹ nói với Vân Đào rằng mọi việc trên đời đều chẳng dễ dàng gì. Nhưng chỉ cần con mỉm cười sẵn sàng tiến về phía trước, thì mọi khó khăn cuối cùng sẽ qua đi, và một tương lai tươi sáng sẽ đến. Tuy có thể sẽ không được như con mong muốn, nhưng tuyệt đối sẽ không hỏng bét hơn những gì con phải chịu đựng khi dậm chân tại chỗ.
Vân Đào tin chắc vào điều này và cô đã làm được.
Nhưng một tiếng Đào Đào của Diệp Hào đã đập tan mọi kiên cường mà cô đã cố gắng thể hiện.
“Diệp Hào,” Vân Đào ôm lấy cổ Diệp Hào, nghẹn ngào nức nở nói: “Cho tôi.”
Chỉ là một hơi thở khẽ khàng, giống như tiếng vợ chồng thì thầm bên gối, nhẹ nhàng đến mức chỉ có nhau mới nghe được. Nhưng nó lại mãnh liệt xông vào cơ thể Diệp Hào, thẳng đến phần dưới cơ thể.
Dương vật sưng tấy đến phát đau.
Diệp Hào đặt Vân Đào lên bồn rửa tay. Một tay ôm Vân Đào vào lòng, một tay sờ hoa huyệt ướt át lầy lội sau cao trào của Vân Đào, chuẩn xác ấn vào âm vật mẫn cảm của cô.
"Ưm... a ~"
Cả người Vân Đào run lên, mềm nhũn treo trên người Diệp Hào. Dục vọng làm cho cô không thể khống chế mà vặn eo, để núm vú cọ xát liên tục trên ngực Diệp Hào, hoa huyệt trống rỗng, bức thiết muốn được Diệp Hào xuyên vào lấp đầy.
"Diệp Hào, cho, tôi..."
Cô muốn càng nhiều khoái cảm cực hạn hơn.
Giọng nói kéo dài này mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-danh-cho-nu-phu-thoi-mat-the/3598370/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.