Diệp Hào cười khẽ. Tiếng cười vừa gợi cảm vừa quyến rũ làm hại Vân Đào lại tuôn ra một vũng mật dịch.
Vân Đào thích giọng nói của Diệp Hào chết đi được. Giọng nói cố tình hạ thấp của hắn giống như đuôi mèo lơ đãng lướt qua tai cô, làm cô nhột nhột cả người.
"Tôi vào đây, Đào Đào."
Không đợi Vân Đào đáp lại, Diệp Hào dùng sức đẩy một cái đâm thủng màng trinh, xuyên thẳng vào chỗ sâu trong hoa huyệt.
Vân Đào kêu lên đau đớn. Chỉ là tiếng kêu đến cuối cùng biến thành tiếng rên rỉ nhộn nhạo sảng khoái.
"A... anh lớn quá..."
Dương vật Diệp Hào quá lớn, hoa huyệt của cô bị nhét tràn đầy, vách thịt bị căng hết cỡ trở nên càng mẫn cảm. Cô thoáng có thể cảm nhận được nhịp đập nhẹ của mạch máu nhô lên trên dương vật hắn. Mà dương vật quá khổ của Diệp Hào vẫn còn đang sưng lớn.
Chắc chết mất!
Là sướng chết ấy.
Rõ ràng Vân Đào đang ngồi trên bồn nước lạnh băng, áp sát vào lồng ngực nóng rực của Diệp Hào. Nhưng cô lại có cảm giác như đang ở trên mây. Thân thể mềm nhũn như không có điểm tựa, ngoại trừ nơi riêng tư được kết hợp chặt chẽ với Diệp Hào. Như thể dương vật của hắn trở thành chỗ chống đỡ duy nhất của cô.
Vân Đào nhấc chân lên quấn quanh eo Diệp Hào, không chỉ để giảm bớt cơn đau trong hoa huyệt mà còn để tiếp nhận Diệp Hào dễ dàng hơn. Nhưng đây càng giống như một lời mời gọi.
Diệp Hào thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-danh-cho-nu-phu-thoi-mat-the/3598371/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.