"Thu nợ?"
Vân Đào lẩm bẩm, vô thức cảm nhận được nguy hiểm, cô muốn ngẩng đầu tránh đi. Nhưng sau gáy lại bị bàn tay to rộng thon dài của Diệp Hào giữ lại.
"A... ưm!" Vân Đào đang muốn kêu lên, nhưng miệng vừa hé mở, Diệp Hào đã cúi người hôn xuống.
Đây là nụ hôn đầu tiên của Vân Đào!
Môi Diệp Hào ấm áp và mềm mại, vừa chạm vào cô đã ngửi thấy một mùi thơm mát lạnh, có hơi giống chanh xanh, cũng có chút giống bạc hà. Nhưng rất nhanh cô đã không rảnh để nghĩ đến nữa.
Đầu lưỡi Diệp Hào len vào môi cô, xẹt qua hàm răng, giống như cơn gió chiều hè ập đến, vừa ấm vừa đúng điệu, chỉ là vừa chạm vào đầu lưỡi Vân Đào...
Sao chổi đâm vào trái đất có lẽ cũng không hơn thế này nhỉ, Vân Đào nghĩ.
Cả người cô giống như bị dòng điện mạnh xuyên qua, không ngừng run rẩy. Sau đó tai cô liên tục ù đi, trong mắt lấp lánh như pháo hoa. Theo đó là cả người hoàn toàn mất đi sức phản kháng, xụi lơ thành một vũng nước.
"Ưm... hức..." Vân Đào khó có thể kìm được phát ra tiếng thở dốc xấu hổ.
Diệp Hào rất hài lòng với phản ứng của Vân Đào. Đầu lưỡi linh hoạt của hắn giống như một con mèo đang chơi đùa, qua lại trêu chọc cái lưỡi bất động như con chuột giả chết của Vân Đào.
Đồng thời, Diệp Hào thò tay kia vào áo sơ mi, lại một lần nữa bóp ngực Vân Đào.
Vân Đào khoe khoang không sai, dáng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-danh-cho-nu-phu-thoi-mat-the/3598369/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.