Vân Đào thoải mái tắm rửa xong thì mặc áo sơ mi và quần đùi Diệp Hào mới đưa. Áo với quần quá lớn, cô cột vạt áo quanh eo, quần đùi thì buộc chặt lại. Cho dù như vậy, Vân Đào vẫn cảm thấy là lạ.
Bởi vì cô không có mặc nội y quần lót, nên dù đã mặc quần áo của Diệp Hào thì vẫn có cảm giác như trần truồng.
Vân Đào nghĩ, bản thân có phải nên cảm tạ nguyên chủ lúc bò giường còn mặc được bộ váy ngủ hai dây hay không.
Vân Đào mở cửa phòng tắm thì đụng mặt Diệp Hào.
Hắn có gì đó không ổn.
Trên mặt không có ba phần tươi cười như thường lệ, trong ánh mắt cũng không có nghiền ngẫm cùng giễu cợt ác liệt. Ngược lại, sắc mặt hắn có chút u ám, đôi mắt nâu sâu như vực thẳm.
Lúc này Diệp Hào giống như một tên biến thái giết người không chớp mắt.
Vân Đào rụt người lại, "Anh, anh làm sao vậy?"
Cô còn dám hỏi làm sao vậy?!
Diệp Hào đen mặt không nói gì, chỉ nhìn Vân Đào.
Lớp trang điểm yêu diễm trên mặt Vân Đào đã được tẩy đi, để lộ khuôn mặt sạch sẽ và xinh đẹp của cô.
Đây là lần đầu tiên Diệp Hào nhìn thấy Vân Đào không trang điểm.
Cổ họng Diệp Hào lại bắt đầu ngứa ngáy.
Vân Đào rất đẹp, dựa vào mắt thẩm mỹ của bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ mà xem, có thể gọi là hoàn mỹ. Cái lớn như tỉ lệ giữa chiều dài và chiều rộng khuôn mặt, nhỏ như mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-danh-cho-nu-phu-thoi-mat-the/3598368/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.