Mưa ở thành phố Thương Đô rơi thêm một trận nữa mới chịu ngơi ngớt lại.
Các tin tức về tình hình mưa báo sấm chớp và các tai nạn sự cố liên quan trên TV báo đài cuối cùng cũng đi tới hồi kết. Thịnh Chiêu đẩy mở cửa sổ ra hít thật sâu một hơi, có cảm giác nếu còn chưa thấy mặt trời nữa thì cả người mình sẽ mọc nấm luôn mất.
Cơn mưa lớn đã tạnh, không khí vẫn còn thoang thoảng mùi hương mát mẻ sau mưa. Thịnh Chiêu thích thú nằm lim dim bên cửa sổ một lát, theo bản năng lại thò đầu ra xem thử tầng trên.
Cửa sổ của nhà lầu bảy cũng mở một cánh. Lá cây xanh mơn mởn rủ ra ngoài, thi thoảng còn nhỏ vài giọt nước trong veo.
Thịnh Chiêu ngắm nghía mặt dưới của phiến lá xanh kia một hồi, sau đó mới vươn vai rụt người về phòng mình, chỉ để lại cánh cửa mở cho gió lùa vào.
Hiện tại là mười giờ sáng, theo lý thuyết là giờ làm việc của Thịnh Chiêu.
Gọi là giờ làm việc ‘theo lý thuyết’ bởi vì thông thường, vào thời điểm này cả tòa nhà chẳng có ai cả —— Nhân viên công chức ở lầu ba thường ngày ra khỏi cửa lúc bảy giờ sáng, đến sáu giờ chiều mới quay lại. Hồ Hoan ở lầu bốn thường sẽ livestream buổi tối tới hơn nửa đêm, nói chung buổi sáng cũng hiếm khi rời giường giờ này.
Buổi sáng Hình Ứng Chúc cũng thường rất yên tĩnh, chỉ khi nào qua buổi trưa mới bắt đầu thấy có động tĩnh, có cảm giác hắn đang tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-qua-cua-chung-cu-phi-nhan-loai/2634029/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.