Thị Tử do dự một chút, nói: “Thiên Ti có lẽ ở bên kia.”
“À, mày lo lắng cô ấy hiểu lầm sao?”
“Mập, tao biết mày tốt nhất mà.”
Mập do dự rồi gật đầu đồng ý.
Lúc tới nơi thì bãi đỗ xe lân cận không còn chỗ. Mập và Thị Tử đều lo lắng, mọi chuyện không thể trễ giờ được.
Lỡ Đàm Điền tới rồi mà bọn họ chưa tới nơi, như vậy cô ấy sẽ cảm thấy bị lừa, tới chừng đó thì thật phí công sức.
Lúc Mập đang loay hoay đậu xe thì điện thoại của Thị Tử đổ chuông. Là Vi thúc gọi điện, Thị Tử nói: “Đừng nóng, có mấy chuyện vẫn còn ổn, có lẽ Vi thúc và Diêu Tô Càn đang uống với nhau, cho dù không uống thì có thể Diêu Tô Càn đang bị đánh rồi.”
Thị Tử nhấc máy: “Vi thúc.”
Đầu dây bên kia, Vi thúc nói: “Thị Tử a, chú gọi cho Diêu Tô Càn mà nó tắt máy. Vậy…”
Thị Tử ngây người, hắn dùng ánh mắt sững sờ nhìn Mập nói: “Diêu Tô Càn tới rồi.”
Trong điện thoại Vi thúc vẫn nói: “Thị Tử à, chú xin lỗi, hay chú với Trương cục trưởng bàn cách bắt Diêu Tô Càn lại? Con… đêm nay đừng chết mà.”
Thị Tử nói: “Con không dễ chết vậy đâu, chỉ là tốt nhất Diêu Tô Càn đừng có ngu ngốc mà nhảy ra, không thì hắn không nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu.”
Cúp máy rồi hắn thở dài: “Thiên Ti sẽ ở đường XX, Diêu Tô Càn cũng ở đường XX, lại còn rất nhiều cảnh sát rồi cảnh sát có vũ trang cũng ở đó. Đêm nay con đường này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nhap-mon-ve-quy/361121/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.