Lúc nhận tin nhắn thì Khúc Sầm Sĩ đã về tới nhà, hắn đang đứng nhìn Thần Ca đang giết gà lấy máu, rồi làm thành ống mực để sử dụng. Chân mày hắn cau lại, nhìn tin nhắn, trong lòng đầy lo lắng.
Tại sao lại là con phố đó? Chẳng lẽ đối phương đã nắm được tin tức rồi? vì sao Thiên Ti gửi tin nhắn cho hắn? hay là cô đã biết sẽ có chuyện bên đó? Hay là…. Cô ấy sẽ đi tới đó, làm gì đó?
Cuối cùng vẫn phải đối mặt ở hiện trường sao?
Thần Ca làm xong việc, thấy Thị Tử bất thường thì hỏi: “Sao thế?”
Thị Tử lập tức xóa tin nhắn: “Không có gì.”
Sự việc còn chưa rõ ràng nên hắn cũng không muốn nói cùng với ai. Nếu Thiên Ti là sát thủ thì hắn sẽ kéo cô ra ngoài. Nếu như cô là người ngoài cuộc thì tại sao phải kéo cô vào chuyện này, để cho Thần Ca và mọi người hiểu lầm về cô?
Mọi chuyện chờ tới tối rồi tính, hơn nữa, mục tiêu của bọn hắn tối nay là kéo Lý Gia Mưu ra mặt.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, màn đêm dần buông, con đường XX cũng náo nhiệt lên dần. Bên đường các quầy hàng bán đồ lưu niệm dọn hàng ra, đám trẻ con ôm theo lẵng hoa đi bán dạo cũng đông hơn nhiều.
Việc tìm chỗ đậu xe cũng khó khăn hơn.
Thần Ca dừng xe, ôm đồ đã chuẩn bị xuống xe.
Hạnh Phúc xuống xe chỉ ôm theo túi đồ cá nhân, đi qua tiệm nước mua hai ly cà phê rồi đưa cho Thần Ca một ly.
Thần Ca nhìn ly café nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nhap-mon-ve-quy/361120/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.