Người nói đi quỷ thị chính là Thị Tử. Dù sao hắn đi quỷ thị cũng không có gì ảnh hưởng, nhưng đổi lại là tiếng gào của Hạnh Phúc: “Cậu có thể có cốt khí chút không? Người ta kêu chia tay thì cậu chia tay hả? vậy người ta kêu đi chết cậu có đi không? Sợ cái gì? Lý Gia Mưu hả? vậy sao không cướp lấy Thiên Ti, rồi coi Lý Gia Mưu làm gì được hai người? Chị nói á, sao cậu thất bại vậy hả? Còn không biết xấu hổ mà nói được câu này à?”
Thị Tử cúi đầu đi thẳn ra ngoài. Ai ~ Thần ca a, về sau anh cần phải bảo trọng a.
Cả đám kéo ra chiếc xe việt dã rời đi. Đội trưởng cũng tới hỏi chuyện gì, Thần Ca cũng chỉ nói kêu tay cảnh sat trẻ kia nói đi.
Bọn hắn cũng không biết tay cảnh sát trẻ sẽ nói gì, nhưng đoán cũng được, chẳng phrai nói bọn họ là kẻ lừa đảo gì đó sao?
Sau những việc này, đương nhiên sẽ tới tiết mục ăn khuya. Bọn hắn tới quán ăn khuya khá gần với trường học, cũng gần khu vực quỷ thị, chính là quán lần trước ăn trước khi đi quỷ thị.
Bốn người có lẽ bị ảnh hưởng bởi lời Thị Tử nói ban nãy nên đều quay sang nhìn con ngõ nhỏ tối om kia, nơi đó lâu lâu còn lóe sáng lập lòe khá quỷ dị.
Một lúc lâu, Thị Tử mới nói: “Thần Ca, em thật sự muốn đi vào quỷ thị lần nữa. lần trước mình chưa có tìm thử xem có Đương Hạ không là sai lầm của chúng ta. Nếu như ở quỷ thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nhap-mon-ve-quy/361091/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.