Trong tòa thành quỷ dị này, lại ở thời khắc quan trọng, ai cũng sẽ đề phòng khi nghe thấy tiếng rít gào quái lạ như thế.
Bốn người lập tức cảnh giác, vô thức dựa sát vào tường.
Tiếng gào liên tục không dứt, lúc xa lúc gần. Tôi cẩn thận lắng nghe, thầm nghĩ, không ổn rồi, âm thanh ấy đang đảo quanh tòa nhà này!
Có điều trong nhà không hề có cửa sổ, không thể trông thấy tình trạng bên ngoài thế nào. Tôi lo lắng đến nỗi chân như nhũn ra.
Nơi này rất hoang vu, tôi thử suy đoán xem tiếng rít như thế có thể là sinh vật gì. Loài dã thú nguy hiểm nhất có lẽ là gấu hoặc hổ, nhưng hai loài này sẽ không phát ra âm thanh như vậy.
Tôi kéo tay áo Tần Nhất Hằng, này, những người chết trong nhà có khi nào là do trốn thứ ngoài kia đó không?
Tần Nhất Hằng vội ra hiệu im lặng, đừng lên tiếng, nó còn chưa tìm được lối vào đâu.
Nghe vậy tôi vội ngậm miệng, quay sang thấy Bạch Khai đang cẩn thận đi đến bên dưới cửa thông gió.
Nương theo ánh sáng từ bên trên, tôi trông thấy biểu cảm của y rất nghiêm túc.
Bạch Khai rất thông minh, chọn một góc độ khá an toàn. Nhưng dẫu sao nguồn sáng chiếu thẳng từ trên xuống, rất chói. Bạch Khai nhìn một lát, lắc đầu với bọn tôi.
Tôi đè thấp giọng, cố gắng bảo Bạch Khai trở về nhanh đi. Nếu như có nguy hiểm gì, ba người còn hỗ trợ lẫn nhau được.
Nhưng tôi còn chưa kịp mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557383/quyen-5-chuong-5.html