Tôi nhặt những mảnh vụn áo lên, tất cả đều là vàng khiến tôi không nỡ lòng bỏ đi. Hơn nữa bây giờ gã Quảng Đông vẫn chưa rõ sống chết, không chừng thứ này sẽ trở thành manh mối quan trọng.
Tôi nhìn xung quanh, không phát hiện bất cứ cánh cửa bí mật nào. Tầng lầu này không có cửa sổ, hướng đi duy nhất của gã Quảng Đông chỉ có thể là xuống tầng dưới.
Tôi hỏi Bạch Khai, giờ phải làm sao đây?
Còn làm sao nữa! Tìm đi! Anh cho rằng sếp Bạch là người khổng lồ xanh hay gì? Biến hình một phát là rách mẹ cái áo? Bạch Khai nheo mắt, sếp Bạch chắc chắn vẫn còn ở đâu đó trong tòa nhà này.
Vẻ mặt của y không quá lo lắng, dường như rất tin tưởng vào bản lĩnh của gã Quảng Đông.
Tôi lại hỏi, tìm kiểu gì? Gọi tên ông ta à?
Thanh niên mặc áo gió xen vào, trước tiên chúng ta đừng gây nên động tĩnh quá lớn. Sếp Bạch dùng chiêu ve sầu thoát xác, có lẽ đã thoát thân rồi. Ngược lại chúng ta mới cần cẩn thận kẻo dính mai phục.
Thanh niên áo gió tắt đèn pin rồi từ từ bước xuống lầu, tôi bị Bạch Khai đẩy nhẹ, đi ở giữa bọn họ. Trước sau đều có người bảo vệ, trong lòng tôi vô cùng yên tâm, bèn không thèm nhìn trái nhìn phải nữa mà cúi đầu lo tìm vàng.
Về lại tầng ba, nhiệt độ tăng lên rõ rệt. Thanh niên áo gió bắt đầu tìm kiếm ngoài hành lang, sau khi tìm hết cả một tầng cũng không thấy bóng dáng gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557336/quyen-4-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.