Tôi dán mặt vào hàng rào sắt để nhòm cho kỹ, loáng thoáng thấy được thứ gì đó to cao và vuông vắn xếp thành hàng ngoài hành lang.
Chẳng biết sao mà tầng bốn lại tối hơn những tầng dưới, tôi bèn lấy đèn pin chiếu sáng nhằm quan sát nơi đây.
Lúc ánh sáng đèn pin rọi lên, tôi giật mình kinh hãi khi thấy cả hàng lang tầng bốn chất vô số tủ quần áo, nối đuôi nhau kéo dài ngút mắt. Tủ quần áo vốn đã to, trong hoàn cảnh này càng thêm phần hoành tráng đồ sộ.
Đệch mợ, nơi này giấu rất nhiều hàng! Tôi quay lại chiếu đèn vào gã Quảng Đông, chìa khóa của ông có thể mở được không?
Gã Quảng Đông ừ một tiếng, bảo chúng tôi tránh ra. Gã thận trọng lấy một chìa tra vào ổ khóa, không quên căn dặn, đừng để lục lạc vang lên, cẩn thận thu hút thứ gì đó.
Chúng tôi vội vàng vươn tay giữ lấy lục lạc, thậm chí không thừa tay để giữ thì cũng cố gắng dùng áo chèn lại, khỏi phải nói tư thế của chúng tôi kỳ cục cỡ nào.
"Cạch" một tiếng, ổ khóa bị mở ra. Gã Quảng Đông chậm rãi gỡ xích sắt rồi mở hé cửa, nói, tôi sẽ ở lại đây trông chừng, nếu tất cả cùng vào rất dễ sập bẫy, mọi người nhớ đi nhanh về nhanh.
Tôi gật đầu, tiên phong bước vào.
Hàng lang tầng bốn chất đầy tủ quần áo nên vô cùng chật chội, tôi không muốn đụng vào mấy tủ quần áo đó, lúc bước đi khá khó chịu. Tôi đếm sơ qua, ước chừng có khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557335/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.