Chuyện xảy ra sau đó thì tôi không muốn nhiều lời, nhưng có hai vấn đề nằm ngoài dự liệu của tôi.
Đầu tiên, tôi tưởng mình sẽ được tự do dạo chơi, kỳ thật không hề thoải mái như tôi nghĩ. Tôi nghe theo lời của Tần Nhất Hằng, bắt đầu từ hôm sau liền có mặt khắp mọi chỗ náo nhiệt và đông người ở Thiên Tân, ăn uống mua sắm thả ga. Đáng lý tôi sẽ cảm thấy sung sướng lắm mới phải, song tôi chẳng hề có chút thích thú nào, trong lòng tràn đầy phiền muộn. Dường như phía sau luôn tồn tại một ánh mắt theo dõi tôi chằm chặp khiến tôi lạnh toát cả sống lưng, nhưng làm cách nào cũng không thể tìm thấy nó. Thậm chí tôi còn nhiều lần muốn tìm kiếm bóng dáng Bạch Khai đang âm thầm bảo vệ mình, thế nhưng cũng vô ích.
Đến cả một người thân quen với tôi cũng có thể dễ dàng ẩn nấp trong đám đông xung quanh, huống hồ là những kẻ xa lạ chẳng biết đang ấp ủ âm mưu gì. Điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng lo lắng.
Thứ hai, tôi phát hiện bên phía Tần Nhất Hằng và gã Quảng Đông đang làm một công trình rất lớn. Vài lần tôi vờ như vô tình đi ngang qua dưới tòa cao ốc, thấy từng tốp công nhân hối hả khiêng đồ ra vào. Ban đầu tôi chỉ nghĩ là trùng hợp có một công ty khác cũng đang trang hoàng sửa sang lại, sau cùng tôi tò mò hỏi thử mới biết đúng là do Tần Nhất Hằng an bài. Tôi không dám đi lên văn phòng, hiếu kỳ đến mấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557332/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.