Dù hiện giờ tôi hoàn toàn mù tịt nhưng vẫn theo chân bọn họ xuống lầu. Bước lên con xe của gã Quảng Đông, rẽ trái rẽ phải vài lần, chúng tôi ngừng trước cửa một quán cà phê kín đáo.
Tôi trông qua cửa xe thấy Tần Nhất Hằng ngồi ở vị trí gần cửa sổ, bên cạnh có không ít người, ai nấy đều tỏ ra rất kính cẩn, không dám ngồi xuống. Chiếc ghế cạnh bên vẫn trống không.
Tôi đi vào, đoạn nhìn quanh một lượt. Số lượng người nhiều hơn tôi nghĩ, khoảng chừng bảy tám người. Thấy ba chúng tôi, bọn họ chủ động đứng tránh sang một bên để chúng tôi bước đến.
Tôi vốn tò mò muốn hỏi rất nhiều vấn đề, nhưng nhìn khí thế ở đây khiến tôi không dám mở miệng nữa. Đến cả Bạch Khai cũng trở nên nghiêm túc, tôi chỉ đành im lặng theo.
Gã Quảng Đông vẫn giữ nụ cười mỉm, gật đầu với mọi người, một trong số đó liền đi ra kéo cửa cuốn của quán cà phê xuống, để lại những ngọn đèn mờ ảo soi rọi cả không gian tăm tối. Tôi quan sát cách bài trí ở nơi đây, thoạt trông có vẻ khá tình thú, nhưng trong hoàn cảnh này lại trở nên vô cùng quỷ dị.
Tần Nhất Hằng châm một điếu thuốc rồi quay sang nhìn tôi và gã Quảng Đông, nói, hai người làm quen rồi phải không?
Thấy tôi gật đầu, Tần Nhất Hằng tiếp lời, tôi đã thuê chỗ này, đây sẽ là nơi gặp mặt của chúng ta. Giang Thước, bên tôi đã an bài xong, lát nữa sếp Bạch sẽ nói cho anh biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557331/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.