Tôi nghe Bạch Khai nói mà sững sờ, lát sau mới có thể hỏi lại, mấy người thiêu tôi à!?
Tự nhiên tôi thấy cả người ngứa ngáy khó chịu, bèn cởi áo ra xem. Tất cả những nơi tôi nhìn được đều đen thùi lùi, đó chính là tro bụi trong tủ sắt!
Bạch Khai vỗ vào bụng tôi, để lại một dấu tay lớn. Không ít tro bụi đã dính vào quần áo, dù vậy hành động của y vẫn khiến tro bay lên mù mịt.
Tần Nhất Hằng nói, Giang Thước, chúng tôi không thiêu anh. Chẳng qua chỉ nhốt anh vào trong tủ rồi hun khói một lát. Vạn Cẩm Vinh cũng từng làm như vậy, anh yên tâm, tôi ở bên ngoài đã tính toán kỹ thời gian, anh sẽ không gặp nguy hiểm, sắp tới có lẽ sẽ thấy hơi tức ngực, chịu qua mấy ngày là được.
Tần Nhất Hằng nói nghe khá nhẹ nhàng, tôi lập tức trở nên nóng nảy. Mẹ kiếp, vậy mà bảo không nguy hiểm? Mấy người nghĩ rằng những người chết trong hỏa hoạn là do chết cháy à? Đệch mợ, đó là do chết ngạt đấy!
Dứt lời, tôi bèn hít sâu vài cái, Tần Nhất Hằng không nhắc thì tôi chẳng cảm nhận được, nhưng lần này tôi lập tức thở hổn hển khó nhọc.
Tiểu Khuyết, anh muốn trách hai chúng tôi sao? Anh chỉ ở trong đó có vài giây thôi! Bạch Khai chỉ sang Tần Nhất Hằng, anh mau giải thích cho anh ta đi, đảm bảo làm cho tên nhóc này sợ chết khiếp luôn.
Tần Nhất Hằng ừ một tiếng, ngẫm nghĩ rồi nói, Giang Thước, tủ sắt và cái bếp lò chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557326/quyen-4-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.