Từ thôn này đến trấn gần nhất mất khoảng hai ngày, dọc đường đột ngột xuất hiện tuyết lớn che lấp cả lối đi, chúng tôi chỉ đành dừng chân tại một nhà dân chờ tuyết ngừng. Lúc ra khỏi chốn thâm sơn cùng cốc ấy, ba người đều vô cùng mệt mỏi và kiệt sức, bèn tìm một quán ăn khang trang nhất trong trấn làm một bữa ra trò. Tôi không uống rượu, suốt hành trình chỉ bận suy nghĩ, chắc hẳn Tần Nhất Hằng và Bạch Khai vẫn luôn tìm cách bỏ lại tôi, tôi không thể buông lỏng cảnh giác được.
Tuyến đường lúc về không khác mấy so với lúc tới đây. Đầu tiên chúng tôi ngồi xe đến sân bay Mạc Hà, chọn lộ trình đến sân bay thủ đô. Ngoại trừ lúc đi vệ sinh, tôi bám dính theo hai người họ như hình với bóng, cho dù bọn họ vào WC thì tôi cũng canh chừng ngoài cửa không dám rời nửa bước. Suốt cả quãng đường tôi hầu như chưa từng có một giấc ngủ đàng hoàng.
Tập đoàn Hoành Đạt có khá nhiều chi nhánh khắp cả nước, tôi không rõ kế hoạch của Tần Nhất Hằng, chỉ biết đi theo hắn.
Ban đầu, chúng tôi lên tàu cao tốc từ Bắc Kinh đến Thiên Tân, sau khi sắp xếp chỗ ở tạm thời, hai người họ đi ra ngoài mà không nói gì, đương nhiên tôi lập tức bám theo.
Không ngờ sau khi ra cửa, Tần Nhất Hằng và Bạch Khai mỗi người bắt xe đi ngược hướng nhau. Tôi nhất thời không biết phải làm sao, nhưng sợ mình do dự thêm nữa thì sẽ để mất dấu cả hai, bèn vẫy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557327/quyen-4-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.