“Nguyễn Phục Hưng, anh hay nói với tôi thiếu gì người muốn bò lên giường của anh hay sao? Anh tìm đại một người sinh con cho anh đi. Tôi đây ngàn vạn lần không muốn.”
Đặng Lam Trà đẩy hắn ra.
Thân thể cao lớn đứng yên: “Chúng ta phải làm tổn thương nhau đến bao giờ? Rõ ràng em vẫn còn yêu tôi?”
“Nguyễn Phục Hưng anh quá tự tin rồi. Tôi không yêu nữa.”
Ở ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Hoàng Ân xuất hiện ở phía sau.
“Hai người không yêu nhưng mà không được làm hại đến cháu của tôi. Cháu của tôi rõ ràng không có tội.”
Hai người đều yên lặng không nói.
Hoàng Ân cầm con dao nhỏ trong khay dụng cụ tiến về phía Lam Trà. Phục Hưng vươn tay ngăn anh ta lại: “Này cậu muốn làm gì?”
“Tôi không đụng vào phụ nữ đang mang thai.”
Mặt Hoàng Ân kênh lên như muốn gây chiến: “Bây giờ tôi nói cô nghe này, không yêu hắn thì dùng dao đâm hắn một cái. Chỉ cần hắn biến mất, cô sẽ đồng ý cho cháu tôi sẽ ra đời đúng không? Cô nói xem tôi tính như vậy được không?”
Vừa dứt lời, Hoàng Ân đưa con dao nhỏ cho Lam Trà: “Đứa nhỏ vô tội. Còn người lớn muốn tính tội với nhau thì cứ việc. Tôi ủng hộ. Cô hận hắn, đâm hắn là được.”
Anh nói xong dứt khoát đẩy tay Phục Hưng lên, một tay kéo tay Lam Trà đâm vào bụng của hắn.
Dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra, rơi trên tay Lam Trà.
Cô run tay buông con dao ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388414/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.