“Thanh! Lam Trà? Cô ta sống… lại rồi?”
Mạc Tương Tư tay chân vẫn còn run giọng nói như bị ai đó dọa sợ.
“Thanh? Chúng ta tính sao?”
Đầu dây bên kia Đặng Lam Thanh cười phá lên:
‘Mạc Tương Tư có phải em rảnh rỗi quá nên suy nghĩ lung tung?”
“Cốc Cốc Cốc Cốc”
Bên ngoài tiếng gõ cửa phòng liên tục:
“Tương Tư, Mạc Tương Tư? Con ổn chứ? Mau mở cửa cho mẹ vào.
Tương Tư vội nói nhanh trong điện thoại: “Em sẽ tìm cách để chúng ta gặp nhau trước. Nhưng chuyện đó em chắc chắn với anh là chính mắt em thấy Đặng Lam Trà.”
“Được được.”
Thấy Tương Tư lâu mở cửa bà Hoàng vội đẩy cửa đi vào:
“Tương Tư, cháu của mẹ sao rồi?”
Bà Hoàng đưa tay xoa bụng Tương Tư: “Thật không sao chứ Tương Tư? Cháu của mẹ vẫn ổn cả chứ có cần đi khám bác sĩ?”
Dù khó chịu khi bà Hoàng chỉ quan tâm đến cái thai trong bụng cô ta. Cô ta bỏ qua hết, mỉm cười rồi nói:
“Con không sao mẹ. Con chỉ thấy khó chịu một chút. Còn nữa, có thể đi ngủ một giấc con sẽ thấy ổn ngay. Mẹ đừng quá lo lắng.”
Mạc Tương Tư vuốt ve chiếc bụng của mình rồi khẳng định: “Em bé không sao đâu.”
Bà Hoàng gật đầu: “Con phải biết chăm sóc bản thân vì cái thai trong bụng. Và vì đứa cháu đích tôn nhà họ Hoàng.”
“Dạ.”
“Mẹ có sai người giúp việc mang cháo tổ yến lên cho con. Cái này mẹ nói trước là mẹ cho cháu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388394/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.