“Đặng Lam Trà em mắng tôi bẩn đúng không? Vậy thì chúng ta cùng bẩn.”
Nguyễn Phục Hưng đặt ly nước xuống bàn trà sau đó hắn bước nhanh về phía cô. Đặng Lam Trà muốn chạy trốn nhưng bị hắn giữ tay lại.
“Anh tránh ra. Tôi không muốn.”
“tôi nhất định không tránh. Thì sao?”
Lam Trà lấy ly nước vừa rồi hất thẳng vào mặt hắn. Trong phút chốc hắn trở nên phát điên lôi cô vào phòng bếp mở nước ra ấn đầu cô vào trong.
Nước chảy trên mặt Lam Trà làm cô không thở được ho sặc đến mấy lần.
Cuối cùng hắn thả cô ra. Cô lập tức ngồi xuống che mặt lại hai vai run rẩy. Sau đó cô khóc lớn. Cô thật không hiểu cô đã làm gì mà khiến hắn ghét cô đến như vậy? Hình như càng làm cô uất ức, khó chịu hắn mới thấy vui vẻ thoải mái:
“Tôi hối hận rồi. Đáng lẽ tôi không nên yêu anh. Tránh xa anh càng xa càng tốt.”
“Không yêu tôi, tôi cũng sẽ làm cho em không thể yêu được bất kỳ người đàn ông nào khác.”
Cô ngẩng mặt lên, ý hận nhìn hắn: “Tôi bây giờ chỉ muốn thoát khỏi anh.”
“Đặng Lam Trà.”, Nguyễn Phục Hưng hơi cúi người, khuỷu tay chống trên đầu gối.
“Gương mặt của em?”
Sắc mặt cô thoáng chốc tái nhợt, tất cả bí mật cất giấu đã bị y vạch trần. Cô đứng dậy định bỏ chạy đã bị hắn ôm lại kéo vào lòng. Tay hắn chạm lên gương mặt cô bốp chặt, kéo xuống.
Lớp ngụy trang bị bung ra. Để lộ gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388393/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.