Thành phố S chỉ có duy nhất một bệnh viện công. Chắc chắn Thanh Nhân đã được đưa vào đó.
Lam Trà đến quầy lễ tân bệnh viện gấp gáp hỏi:
“Xin hỏi có bệnh nhân tên Huỳnh Thanh Nhân nhập cấp cứu vì tai nạn giao thông? Tôi là người quen.”
“Có. Đang ở khoa ngoại tầng 5. Giờ này là giờ thăm bệnh có thể vào.”
“Cảm ơn!”
Đặng Lam Trà chen chúc qua dòng người vào thang máy. Cô vừa lo vừa sợ hồi hộp ko thở được.
“Ting”
Cửa thang máy mở ra. Lam Trà đã rất nhanh tìm ra phòng bệnh của Thanh Nhân.
Hôm qua, cậu ấy còn vui vẻ cười đùa. Hôm nay lại nằm trên giường đeo máy thở. Tay chân bị chấn thương nhiều chỗ phải bó bột.
Bên giường có 3 người nhà. Đặng Lam Trà tiến vào trong, cô gật đầu chào:
“Con là đồng nghiệp. Nghe cậu ấy gặp tai nạn, đến thăm cậu ấy một chút!”
Người phụ nữ đang nắm tay Thanh Nhân ngẩng mặt nhìn Lam Trà sau đó lao vào nắm tóc cô:
“Đồ Trà xanh. Chính vì mày mà anh ấy không muốn lấy tao. Chúng tao đã bên nhau được 9 năm rồi. Sang năm đám cưới mà anh ấy đòi chia tay. Khốn kiếp!”
“Cô nói sao? Cô là bạn gái?”, Lam Trà nghe không hiểu.
“Đừng có giả vờ. Anh ấy nói chia tay tao để đến với mày. Bây giờ ảnh ra nông nỗi này là tại mày!”
Hai ông bà chắc là cha mẹ của Thanh Nhân, đến kéo cô gái đó ra.
“Từ từ rồi nói con!”
Lam Trà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388375/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.