Điện thoại của Hoàng Đăng Quân reo liên tục. Anh ấn tắt rồi lại reo. Cuối cùng cũng phải thỏa hiệp:
“Ba?”
“Có phải mày đi tìm con nhỏ đó?”
“Ba con xin ba. Ba cho con 3 ngày thôi. 3 ngày sau con về làm con trai ngoan của ba. Ba muốn con lấy ai con đều chấp nhận.”
“Chắc chắn?”
Bà Hoàng ở bên cạnh ông Hoàng thở dài: “Ông à. Thay vì cấm cản mình cho nó toại nguyện. Lam căn mất luôn con trai. Cứ tin con đi ông!”
Ông Hoàng thở dài: “Thôi được rồi. 3 ngày sau không có mặt ở nhà. Mày có ở đâu tao cũng lôi mày về.”
“Được ba!”
Hoàng Đăng Quân cúp máy, anh nhìn lên bảng cấp cứu đầy lo lắng. Anh đi đi lại lại mấy vòng, cuối cùng bác sĩ ra hỏi:
“Ai là người thân của Đặng Lam Trà!”
Hoàng Đăng Quân: “Tôi là. Tôi là…”
Vẫn không nói ra được.
Hoàng Đăng Quân hỏi tiếp:
“Tôi là người thân của cô ấy. Cô ấy sao rồi?”
“Cần phải là người giám hộ hoặc chồng mới được.”
Hoàng Đăng Quân nóng ruột: “Tôi là chồng!”
“Bây giờ cô ấy có thai ngoài tử cung. Mà do va chạm mạnh có nguy cơ vỡ túi thai. Nguy hiểm tính mạng. Bây giờ chúng tôi phải lập tức phẫu thuật.”
Hoàng Đăng Quân lại như rơi xuống vực thẳm: “Cô ấy có thai sao?”
“Trời đất ơi làm chồng mà không biết? Vô tâm vậy? Thôi nói nhanh này: Thai ngoài tử cung nguy hiểm tính mạng cho nên phải bỏ thai còn nữa có thể sau này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388367/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.