Một điều lạ là, Tống Hàmkhông đến nhà Cảnh Thần lần nào nữa. Hạ Sơ thấp thỏm bất an trước việc mình làngười thứ ba đã có bầu, cô cũng không hỏi Cảnh Thần xem anh định giải quyết thếnào nữa. Cô cố gắng chịu đựng, giấu kín nỗi bất an và lẻ loi trong lòng mình,cảnh cáo mình rằng không nên ôm ảo tưởng gì nữa, cô chuẩn bị kế hoạch tìm nhàđể chuyển.
Khó khăn lắm mới đợi được đến ngày kỳ nghỉ kết thúc, Hạ Sơ dậy sớm thu dọn đồđạc chuẩn bị đi làm. Cảnh Thần vội đi theo: “Để anh chở em đi!” Anh không thèmquan tâm đến phản ứng của Hạ Sơ mà khoác áo rồi đi ra cùng, đến cổng tòa nhàcủa công ty, bất chấp sự phản đối của Hạ Sơ, anh dắt tay Hạ Sơ đưa cô đến tậncổng công ty, rồi chỉnh lại chiếc áo chống bức xạ khoác ngoài chiếc áo khoáclông cừu cho cô. Sau đó anh mới đưa cho cô chiếc máy tính xách tay, nói: “Anhđã nói với An Hinh rồi, anh bảo rằng tâm trạng của em không được vui cho lắm,nhờ cô ấy chăm sóc em, hết giờ anh sẽ đến đón em!”
Vân Hạ Sơ không nói gì, lầm lì gật đầu, lúc cô quay đầu lại thì nhìn thấy mộtnhóm người, cầm đầu là An Hinh cười rất mờ ám. Nhìn thấy cô, mọi người lại cườirất tươi đến chúc mừng cô lại có bầu, nét mặt mọi người đều thể hiện sự ngưỡngmộ: “Hạ Sơ, số cậu sướng thật đấy! Lấy được ông chồng tốt!”
Anh Hinh bước tới, cười rất ranh mãnh: “Lại có bầu rồi à? Tớ thấy hai ngườicũng nhanh quá đấy, trước đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-trao-em-kim-ngoc-luong-duyen/2858043/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.