Buổi sáng tranh thủ lúcphòng bệnh chỉ còn lại cô và Cảnh Thần, Hạ Sơ liền hỏi: “Hôm đó có phải anh đãlén đổi thuốc của tôi hay không?”
“Hả? Hôm nào? Thuốc nào?”
“Chính là hôm sau đêm mưa đó, tôi sợ có gì bất trắc, rõ ràng là đã mua thuốctránh thai khẩn cấp về, anh bảo nước chưa sôi.” Hạ Sơ vô cùng bực bội.
“À!” Cảnh Thần kéo dài giọng, dường như cũng vừa sực nhớ ra: “Hôm đó anh thaynước xong, không may làm lật hộp thuốc của em. Viên thuốc trắng đó liền lăn rađằng sau máy đun nước, anh ngại nên không dám nói với em. Vì em nói em uốngvitamin nên anh đã lén tìm trong hộp thuốc đặt trên giá gỗ bên cạnh một viênvitamin C to tầm đó và thay vào cho em. Hóa ra là em uống thuốc tránh thai khẩncấp hả?” Vừa nói, nét mặt Cảnh Thần từ vẻ sửng sốt chuyển sang vẻ hú hồn, sauđó hai mắt sáng rực như đèn pha ô tô, chỉ còn thiếu nước múa may quay cuồngchạy đi thông báo với mọi người.
Hạ Sơ hậm hực nằm xuống, kéo chăn đắp chùm lên đầu, chỉ muốn từ đây có thể chạytrốn.
Ngày đầu tiên nằm viện, Hạ Sơ đã đấu tranh tư tưởng rất lâu. Hồi đầu, vì ngỡ cóthai thật mà cô đã mò đến nhà người xa lạ đó ký hợp đồng rồi kết hôn giả; hiệntại, cô bị tổn thương, thấy ra đi là thượng sách thì cô lại có thai. Có nênsinh đứa bé này ra không? Mỗi khi nghĩ đến chuyện này, lòng cô đau nhói. Cônghĩ hay là cứ tránh mặt anh ta trước, rồi bình tĩnh suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-trao-em-kim-ngoc-luong-duyen/2858041/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.