Đang lúc Tiểu phong cười hớn hở thì đằng sau có một nhóm người tới.
- Đúng vậy tên kia vừa vô sỉ lại đê tiện, tại hạ vừa lúc đi qua đúng lúc cũng muốn dừng chân nghỉ ngơi, nếu cô nương không chê thì ta sẽ thuê riêng một phòng để cô nương nghỉ ngơi.
Một công tử khuôn mặt tuấn tú tay cầm thiết phiến, quần áo khảm các loại bảo thạch tăng phúc toát ra hơi thở giàu có nói.
- Ông chủ cho một phòng hạng nhất cho vị Tiểu thư này.
Không đợi Tuyết Lan đồng ý hắn đã hô lớn.
Mấy tên đi theo cũng phù họa:
- Thiếu gia chúng ta nổi tiếng là người làm việc thiện, Tiểu thư không cần khách khí.
- Tiểu thư nếu mệt mỏi thì vừa lúc thiếu gia nhà ta là thần y chữa trị được bách bệnh.
Tiểu phong khuôn mặt đen lại nổi giận nói:
- Ngươi là thứ gì? A miêu A cẩu ở đâu ra sủa bậy! Chuyện của ta khi nào cần ngươi quan tâm.
Tuyết Lan nhìn tên kia sau đó hừ lạnh quay mặt đi.
Bọn người nổi bão hận không thể đánh Tiểu phong:
- Tên nhãi nhép giám mắng Diệp Lăng thiếu gia muốn chết.
- Ngươi tên là gì cũng dám nói bậy bạ trước mặt thiếu gia.
Tên Diệp Lăng kia thoáng tức giận rồi khôi phục lại nói:
- Tên ta là Diệp Lăng khi nãy có luống cuống mong vị huynh đệ này bỏ qua cho.
Diệp Lăng là người co được dãn được, huống chi còn đang, trước mặt mỹ nhân phải lấy phong. độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-vo-anh/2353352/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.