Sau khi kiểm tra giới chỉ chưởng môn thì Tiểu phong lập tức đen mặt lại, ngoài một khối ngọc giản hướng dẫn sử dụng Ngọc Tâm thì không có một vật gì cả.
Tuyết Lan sau khi quan sát thấy hắn như vậy liền hỏi:
- Anh không sao chứ, khi nãy có chuyện gì mà xung quanh lại biến thành như vậy!
Nguyệt Linh cũng gật đầu phù họa:
- Đúng nha! Rất mất mỹ quan.
- Không sao! nãy tại đây chiến đấu một hồi nên tiêu hao quá nhiều nguyên khí.
Hắn hối hận không lưu Trương Thanh lại, căn bản cái chức chưởng môn này không có gì hay ho cả. Trong đầu hắn bây giờ mắng Trương Thanh vạn lần, còn hồn lực của Trương vĩnh thì bị Ngọc Tâm hấp thu, hắn đành lấy ngọc giản hướng dẫn của Ngọc Tâm ra đọc qua một lượt. Trong một lúc Tin tức khổng lồ ập vào não, bây giờ hắn đã biết cách hấp thu lực lượng hồn lực khi bị Ngọc Tâm hấp thu.
Thoáng cái tay Tiểu phong biết ảo ra nhiều tư thế kỳ quặc, lực lượng Ngọc Tâm liền từ thức hải chảy qua kinh mạch đổ vào đan điền lấp đầy chỗ khi nãy tiêu hao.
Hồi lâu hắn trầm lặng trong tin tức điều khiển Ngọc Tâm, vận dụng thành thạo Ngọc Tâm là để Ngọc Tâm trong thức hải điều khiển bằng ý niệm chứ không phải triệu hoán ra ngoài, như vậy sẽ công kích được bất ngờ và không lộ ra ngoài.
Đang lúc xuy nghĩ thì Trương Thanh lại xuất hiện trong thức hải Tiểu phong.
- Ha ha! Quên nhắc ngươi một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-vo-anh/2353350/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.