A Nghiên mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi nghe chính miệng Nguyệt Tích Lương nói "có rồi" nàng vẫn không phản ứng kịp. Bàn tay nàng trượt một cái, thân hình chao đảo, suýt chút nữa ngã nhào.
"Đúng không? Ta đã nói là có. Tích Lương, muội được làm mẫu thân rồi!"
Nguyệt Tích Lương nghe A Nghiên reo hò mà tai cứ ù ù, nàng máy móc lặp lại.
"Ta được làm mẫu thân. Ta…"
Nàng có thai, việc này quả thật nằm ngoài dự liệu của nàng, hay nói cách khác là nàng chưa từng nghĩ đến.
Dẫu biết rằng phu thê ân ái, sau đại hôn sẽ có hỷ, nhưng thường thường sẽ không nhanh như thế. Nhớ đến lần ân ái cuối cùng là đêm động phòng, ba tháng trôi qua, nàng liền có thai. Đây là một phát trúng đích trong truyền thuyết?
Ba tháng mới ốm nghén, hình như hơi chậm so với các thai phụ khác. Khó trách được, đại chiến diễn ra, Nguyệt Tích Lương có quá nhiều việc cần giải quyết, đầu óc quay cuồng, làm gì có tâm tư chú ý đến tình trạng của bản thân.
Nguyệt Tích Lương bình ổn lại tâm tình kích động, vừa vui mừng lại vừa sầu não. Nàng vuốt vuốt vùng bụng phẳng lì, mở miệng.
"A Nghiên, tỷ có nghĩ hài tử này đến thật không đúng lúc? Có bao nhiêu thời gian, sao nó lại đến vào lúc này?"
Thiên Ma cung đã bắt đầu chạy nước rút, Bắc Nguyệt liên minh đã qua thời điểm do thám đối phương, thời gian sau là giai đoạn hệ trọng, một phút cũng không được nơi lỏng.
Nàng mang thai, một thai phụ thì giúp được gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776912/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.