Đêm, Nguyệt Tích Lương không ngủ một mình trèo lên cây ngồi ngắm sao, chân đung đưa giữa không trung vô cùng thích ý. Bắc Mạc Quân không ở cùng nàng, hắn còn đang bận rộn thương thảo với Nam Viêm đế về đội quân sa mạc bất ngờ sáp nhập, có lẽ đêm nay hắn cũng không ngủ nổi.
"Nghĩ gì vậy?"
Dưới tàng cây, A Nghiên không biết đứng đó từ bao giờ, nàng ngửa đầu nhìn Nguyệt Tích Lương, nhu hòa cất tiếng.
Nguyệt Tích Lương dịch mông, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, cười tươi rói.
"Đang nghĩ phải cảm ơn tỷ thế nào đây, không có tỷ, Bắc Nguyệt liên minh chú định nguy nan."
A Nghiên vận khinh công nhảy lên thân cây ngồi cùng Nguyệt Tích Lương, cảm giác thân cây thực chất khá thoải mái, nàng lắc đầu.
"Tích Lương, muội không cần cảm ơn ta. Ta cũng là một phần tử của Quỷ Âm môn, đây là việc ta nên làm. Muội đó, bớt khách khí với ta đi, chúng ta là bằng hữu."
Nguyệt Tích Lương xoa cằm, nhíu này suy tư.
"Ừm, chúng ta là bằng hữu, là hảo bằng hữu, đã là bằng hữu thì không cần nói lời cảm ơn. Vậy…"
Nụ cười bên môi Nguyệt Tích Lương dần trở nên không đứng đắn, nàng huých huých A Nghiên, nhỏ giọng.
"Để báo đáp tỷ, tỷ thích nam nhân nhà nào cứ nói cho ta, ta sẽ làm người mai mối. Hắn không đồng ý, ta sai Triển Chính Hi mang hắn lên giường tỷ, hai người… này nọ í é í é cũng tốt."
Này nọ í é í é tuy không làm người ta yêu nàng... nhưng sảng khoái.
Thích là phải nhích, nhích là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776911/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.