Nguyệt Tích Lương chớp mắt nhìn bình sứ, không nhận lấy mà nằm vật ra giường, bày ra tư thế khiêu khích, nâng cằm, nói.
- " Đến, Tiểu Quân Quân, mau giúp lão nương bôi thuốc. "
Nên nhớ Nguyệt Tích Lương vẫn còn đang khỏa thân, trên người chi chít những dấu vết hoan ái. Nàng làm như vậy không khác nào bày thịt ra trước miệng sói.
Nhưng mà miếng thịt này của Nguyệt Tích Lương không dễ ăn. Nàng treo nó tít trên cao, sói muốn với cũng không với tới, chỉ có thể ngồi dưới đất nhìn lên, thèm nhỏ dãi.
Tại sao lại nói như vậy?
Nhìn vào Bắc Mạc Quân thì biết. Cổ họng hắn khô khốc, yết hầu chuyển động lên xuống, ánh mắt nóng rực đầy dục vọng của hắn dán chặt vào Nguyệt Tích Lương.
Ngay khi hắn định hóa thân thành sói đói vồ lên thì Nguyệt Tích Lương lại tạt một gáo nước lạnh.
- " Bôi thuốc theo đúng nghĩa đen nga, nếu dám táy máy...... "
Nàng đưa tay làm ra một động tác thô lỗ.
- " Ta cắt! "
Thân hình Bắc Mạc Quân khựng lại tại chỗ, dùng con mắt ai oán nhìn nàng. Hắn biết, nàng đang cố tình trả thù hắn đây mà. Nha đầu vô lương tâm!
Nhưng chính Bắc Mạc Quân cũng biết nặng nhẹ. Nàng đã bị hắn hành hạ cả đêm, bây giờ làm sao có thể trụ được nữa.
Bất quá..... bảo hắn bôi thuốc mà không được nảy sinh tà tâm.... thật đúng là một cực hình!
Nhạc phụ đại nhân đã dạy rồi, mệnh lệnh của nương tử là thánh chỉ, làm được thì làm mà không làm được cũng phải cố làm. Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776706/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.