Hai vò rượu bay ra từ tay Nguyệt Hạo Thần, khi sắp chạm xuống đất thì hắn vừa kịp lúc xoay lại đỡ được, thân hình nghiêng ngả một cái, kết quả cuối cùng vẫn là dập mông.
- " Ngọc lộ tửu của ta! Ha, ngọc lộ tửu..... mười vạn hoàng kim của ta, may mà không sao. "
Nguyệt Hạo Thần thở hổn hển lẩm bẩm, trái tim bé bỏng đập liên tục như trống dồn.
Âm thanh mờ ám ở trong phòng Nguyệt Tích Lương vẫn tiếp tục truyền ra làm cho cái " mặt già " của vị ca ca đây đỏ như tôm luộc.
Hắn ôm vò rượu bò dậy, trong lòng liên tục niệm Tam tự kinh, Hiến pháp, kinh Phật, một nghìn bài thơ Đường để hạ hỏa.
Phi lễ chớ nghe!
Phi lễ chớ..... nhìn?
Nguyệt Hạo Thần bỗng khựng người lại, nhìn kĩ tiểu viện, đây đúng là tiểu viện của muội muội nha. Vậy người đang làm trong đó là.....
Nhất thời, khuôn mặt trắng trẻo của Nguyệt Hạo Thần xanh mét.
Hắn không tài nào tưởng tượng ra được có ngày muội muội siêu cấp hủ nữ chỉ biết có đam mỹ nhà mình, tính tình như sư tử cái lại có thể ngoan ngoan nằm dưới thân nam tử hảo hảo rên rỉ.
Mà nam tử ở đây nào có ai khác ngoài Bắc Mạc Quân?
Nghĩ thôi đã thấy rùng mình!
Ách? Khoan khoan! Hình như hắn suy nghĩ theo chiều hướng hơi sai lệch thì phải?
Việc hắn cần quan tâm lúc này là.... muội muội hắn đã bị ăn sạch sành sanh rồi mới đúng chứ?
Dám dụ dỗ muội muội làm chuyện xấu hổ ngay trước mũi lão tử, chán sống rồi phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776705/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.