Bắc Mạc Quân rút phân thân ra khỏi tiểu huyệt đã sưng tấy của Nguyệt Tích Lương. Theo cây gậy, bạch trọc hòa lẫn với máu đỏ tươi cũng chảy ra ngoài, một ít bám trên côn thịt, một ít vẩy trên nệm giường, thập phần bắt mắt.
Nguyệt Tích Lương sau khi qua cơn cao trào chỉ biết há miệng thở hổn hển, khuôn mặt xinh đẹp nhiễm một tầng xuân sắc, trên trán rịn ra lớp mồ hôi mỏng.
Cả cơ thể nàng mềm nhũn, hoa huyệt khẽ co giật truyền đến cảm giác tê dại.
Ngay khi Nguyệt Tích Lương cho là đã xong việc thì Bắc Mạc Quân đã lật người nàng lại, đỡ mông nàng vểnh lên cao hơn. Hoa huyệt lúc này nhìn từ đằng sau là một khung cảnh khác, vì vừa mới bị chà đạp qua nên lầy lội bất kham, vẫn còn tiết ra đồ vật của hắn, chảy dọc xuống bắp đùi trắng nõn của nàng.
Ánh mắt Bắc Mạc Quân càng thêm phần nóng bỏng, đại thiết bổng cọ cọ bên miệng huyệt, chuẩn bị dùng lực chen vào một lần nữa.
Tư thế này Nguyệt Tích Lương không có gì là xa lạ. Chưa ăn thịt heo không có nghĩa là chưa thấy heo chạy. Huống hồ nàng còn xem nhiều GV như vậy, kiến thức đương nhiên phong phú.
Nguyệt Tích Lương mở to mắt, lắp bắp.
- " Chàng..... thêm nữa ư? "
Bắc Mạc Quân lần đầu tiên nhìn nàng bằng ánh mắt khinh bỉ, có vẻ bất mãn.
- " Nàng cho rằng một lần với ta là đã đủ ư? Nàng cũng quá coi thường tinh lực của phu quân nàng! "
Được rồi.
Cái này thì nàng không cãi lại được, thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776704/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.