Đang lúc Hàn Vũ muốn cởi nốt tầng y phục vướng víu bao lấy cơ thể của Nguyệt Tích Lương thì có một bóng đen vọt vào trong phòng, hốt hoảng lên tiếng.
- " Thái tử, hoàng thượng triệu ngài vào cung có việc gấp! "
Hàn Vũ: " ........ "
Cánh tay hắn khựng lại giữa không trung, muốn tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong. Sắc mặt hắn đen đến không thể nào đen hơn.
Nguyệt Tích Lương chảy mồ hôi ướt đẫm cái yếm, lệ rơi đầy mặt. Những giọt lệ của sự cứu rỗi!
A men! Chúa đúng là không phụ lòng nàng!
Phá đám đúng lúc lắm!
Nguyệt Tích Lương đưa con mắt " âu yếm " nhìn mỗ vị ám vệ đang quỳ dưới đất. Ánh mắt đó chứa chan sự cảm kích vô bờ bến khiến hắn phải rùng mình ớn lạnh.
Ám vệ cảm giác được bầu không khí có chút không đúng liền ngẩng đầu lên lén nhìn. Nhất thời, trong phòng xuất hiện thêm một pho tượng đá hết sức sống động.
Ôi chao!
Hắn đang nhìn thấy cái khỉ khô gì thế này?
Thái tử..... thái tử đang cởi trần, dưới thân người là Nguyệt cô nương y phục xộc xệch, tóc tai rối bời, hai tay bị trói chặt trên đỉnh đầu. Đây chính là hình ảnh cưỡng gian nha.
Không ngờ thái tử lại cầm thú như vậy. Hắn.... hắn.... hắn không thần tượng thái tử nữa đâu!
Bất quá, nói đi vẫn phải nói lại, hình như hắn đã phá hỏng chuyện tốt của thái tử thì phải.
Ực....
Ám vệ nào đó nuốt một ngụm nước miếng, tâm thần run rẩy kịch liệt.
Xoạt!
Cơ hồ là phản ứng ngay tức khắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776692/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.