Vị kia chưa đến, đồng nghĩa với việc yến tiệc chưa được phép tổ chức. Lúc này, mọi sự chú mục đều đổ dồn về phía Nguyệt Tích Lương. Bởi vì nàng là do đích thân thái tử dẫn đến, nàng đang ngồi cạnh thái tử, ánh mắt thái tử nhìn nàng ôn nhu, thắm thiết,....
Trong đầu mọi người không hẹn mà cùng hiện lên một câu hỏi: Cô nương này là ai?
Mặc dù bọn hắn cực độ nghi hoặc, thế nhưng lại không có dũng khí lên tiếng hỏi.
Ai cũng biết tính khí thái tử thất thường, không kiêng dè một người nào cả. Nếu không may chọc phải hắn, cho dù ngươi có quyền cao chức trọng thế nào thì cũng phải ngậm quả đắng.
Hoàng thượng đã nghe Hàn Vũ nói về Nguyệt Tích Lương, lão dùng con mắt cao ngạo đánh giá nàng từ đầu đến chân, trong lòng không có lấy một tia ưng ý.
Hiển nhiên suy nghĩ của lão cũng giống với hoàng hậu. Cho rằng Nguyệt Tích Lương bỏ bùa mê thuốc lú, muốn trèo lên đầu cành làm phượng hoàng.
Thời gian cứ thế trôi qua từng giây, từng phút một. Đến khi mọi người sắp mất hết cả kiên nhẫn thì mới thấy hai đạo bóng dáng ở đằng xa đủng đỉnh đi tới. Gã thái giám đứng bên ngoài cất giọng the thé vang dội.
- " Nguyệt tổng đến! "
Nguyệt tổng - đây là cách gọi mà Nguyệt Hạo Thần công bố ra bên ngoài. Nguyệt Hạo Thần không sử dụng tên thật, tất cả những gì người ta biết về hắn chỉ có hai từ " Nguyệt tổng " này.
Người đời quen gọi hắn là Nguyệt tổng, mặc dù chẳng ai biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776688/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.